51 - Hoàng Long Hoàng Tiên Hậu Đế Ông Bà tổ tổ tổ cũng đã thấu hiểu cái cảnh vô thường chốn trần gian, hết phúc tới họa, hết họa tới phúc, hết thịnh tới suy, hết suy tới thịnh, lợi, hại, khổ, vui, hòa bình, chiến tranh, loạn lạc, xoay vần triền miên, những cảnh khổ chồng chất nối tiếp nhau, trần gian đúng là bể khổ, đã giác ngộ hiểu rõ trần gian biển khổ thời không còn muốn ở chốn trần gian nữa, mà phải nghe theo lời dạy của Cha Trời về trời, nên Hoàng Long Hoàng Tiên Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ đi đến quyết định, là phải rời bỏ chốn nhân gian theo bước Cha Ông Tiên Đế tổ tổ tổ bay về trời, liền thông báo cho con cái, cháu chắt, chút chít, khắp nơi khắp chốn ở khắp châu lục, hội tụ về khu Long Hội Long Vân để nghe Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ giáo huấn thuyết giáo lần cuối cùng trước khi Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ về trời, và ngày đó cũng đã đến, ngựa xe nối đuôi nhau ngày đêm chạy về Hoàng Linh Cung khu Long Hội Long Vân nơi mà Ông Bà Tiên Đế tổ tổ tổ dẫn theo vô số Ông Bà cao cao tổ bay về trời. Con cái, cháu Chắt, Chút Chít hơn mấy trăm tần thế hệ không ngớt tuôn về Long Hội, kẻ bay trên mây, người phi dưới đất lớp lớp người đông vô số vô biên đằng vân giá vũ bay về Hoàng Linh Cung mỗi lúc một đông. Trên khán đài tam thập Hoàng Long Hoàng Tiên Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ người nào người nấy hào quang tỏa sáng rực rỡ, Ông mặc long bào, Bà mặc Phụng bào, sáng lấp lánh do châu báu ngọc ngà phát ra làm tăng thêm vẻ uy nghi vừa cao sang, tiên phong đạo cốt thoát tục. Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ nhìn thấy con cái, cháu chắt, chút chít, lớp lớp trên không, lớp lớp dưới đất trùng trùng điệp điệp, vô số vô biên, có hơn 700 triệu người, thì lấy làm vui vẻ. Được sự thống nhất của các Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ Chân Thiên Bổn, bước ra trước khán đài hướng mặt về phía con cái, cháu chắt, chút chít, với giọng trầm hùng vang xa hơn hai mươi dặm. Chân Thiên Bổn tổ tổ tổ thuyết giáo truyền dạy rằng:
52 - Hỡi tất cả con cái, cháu chắt, chút chít, từ khi Ông Bà Tiên Đế tổ tổ tổ cùng vô số vô biên Ông Bà cao cao chi tổ về trời đến nay có hơn bốn trăm nghìn năm, một thời gian hết sức lâu xa, nhưng Ông Bà Tiên Đế tổ tổ tổ cùng vô số vô biên Ông Bà cao cao chi tổ chưa một lần trở lại trần gian. Vì sao lại có chuyện như thế? Vì trần gian địa cầu chỉ là cõi tạm, còn Thiên Đàng mới thật là chánh quê con người. Quê hương vĩnh hằng sống mãi an vui tự tại. Có lẽ Ông Bà Tiên Đế tổ tổ tổ, cũng như Ông Bà cao cao chi tổ còn mắc bận quá nhiều công việc lo xây dựng thiên đàng cực lạc, để cho nhân loại trần gian con cái, cháu chắt, chút chít Chúng Ta lên ở.
53 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, Chúng Ta là con cháu Tiên Rồng, con cái nhà trời, thời Thúng Ta phải theo trời về trời, đó cũng là hợp lẽ tự nhiên theo Cội theo Nguồn thì nhân loại con người Chúng Ta tươi cành tốt ngọn hưởng mãi phước lành không bao giờ hết. Về với Cội Nguồn chính là Trung chính là Hiếu, đánh mất cội nguồn rời xa cội nguồn, thì chúng ta sẽ bơ vơ lạc lõng chơi vơi, luân hồi đọa lạc không ngừng, con đường về trời là con đường tiến đến an lạc hạnh phúc, sống vĩnh hằng đoàn tụ không có sự chia ly, muốn gì có nấy, tưởng gì có nấy, sống trên sự giàu sang châu báu ngọc ngà, không như chốn trần gian. Vô thường khổ ải, Phải trải qua những cuộc chiến sanh tử, ngoài ý muốn của Chúng Ta, Yêu, Tinh, Quỷ dữ khi chúng đủ sức mạnh thì chúng trở lại chiến chinh với con người chúng sẽ gây ra không biết bao nhiêu sóng gió đại họa cho nhân loại con người.
54 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, chỉ cần đi chệch hướng rời xa Cội Nguồn thì coi như đi vào cảnh tối tăm. Lòng cuồng mê ham muốn sa vào con đường dục lạc Tà Giáo, thì khó mà về thiên đàng được nữa, tâm trí còn ác độc hiểm sâu làm hại con người thì khó mong siêu thoát linh hồn về trời, lòng dạ còn hẹp hòi tham lam tàn bạo tạo ra bao ác nghiệp bao phủ, thì đừng mong trở lại làm người, nói chi thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa làm chủ vũ trụ thấy được Cha Trời Mẹ Trời.
Đường về Trời thênh thang rộng mở
Ai muốn lên hãy lắng mà nghe
Dứt lìa trần thế muội mê
Theo chân Tiên Đế tựa kề Trời Cha
Mất Nguồn Cội Hồn sa biển khổ
Lạc Cội Nguồn vào bể U Minh
Thiên Đàng mất lối đi lên
Luân hồi sanh tử ức muôn vạn đời
Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít.
Hạnh phúc được ư, an lạc được ư, trần gian giả tạm vô thường chuyển đổi không lúc nào yên. Trần gian bể khổ, dục vọng nung đốt triền miên, sống trong vô thường, bao cái lo vây kín linh hồn, không về trời chẳng lẽ để linh hồn sa đọa xuống địa phủ. Hãy nhìn lại cuộc chiến với Yêu, Tinh, Quỷ dữ, lòng tham lam tàn bạo của chúng, luôn có dã tâm làm hại nhân loại con người, gây cho trần thế bao cơn sóng gió, lo âu phiền muộn, dầu rằng con người không muốn sự khổ vẫn cứ xảy ra, làm lành lánh dữ trong chốn trần ai cũng không sao tránh khỏi mang họa. Chốn trần gian là thế ấy, bao nghịch cảnh cứ bám lấy đời sống con người. Hãy rời bỏ trần gian mà về trời, theo bước tiên đế Cha Ông. CHA TRỜI MẸ TRỜI, sanh ra nhân loại con người, để con người thay thế cha trời mẹ trời, làm chủ vũ trụ, tạo lập lên cảnh giới thiên đàng cực lạc, cảnh giới không còn sự khốn khổ, không có Yêu, Tinh, Quỷ dữ lộng hành, không còn cảnh sợ hãi sanh già bệnh chết, và mọi sự khốn khổ khác, an vui tự tại. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Mong manh thay cho hạnh phúc giả tạm chốn trần gian, vô thường không tha, chiến tranh làm khổ, bạo tàn đàn áp. Khi Văn Hóa Cội Nguồn không còn sống mất bình đẳng, sống mất tự do, sống - độc quyền, độc tài, độc trị, cướp mất quyền sống, quyền tự do, quyền bình đẳng, quyền mưu cầu hạnh phúc, quyền tự do ngôn luận, quyền tự do bày tỏ, quyền tự nguyện và những quyền thiêng liêng cơ bản nhất của con người. Những ai tôn trọng yêu mến quyền công bằng, quyền bình đẳng, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc, quyền tự do ngôn luận, sống tự do, sống tự tại, sống an vui hạnh phúc thời hãy theo chân Ông Bà Tiên Đế tổ tổ tổ về trời. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. khốn khổ thay khi Chúng Ta đã lạc Cội lạc Nguồn, lạc bước Ông Cha, sống mãi trong U Minh đêm dài vô thường, chiến tranh chém giết, đau ốm, bệnh tật, tranh giành cấu xé đời sống con người. Nầy hỡi cháu con, con đường nào nhiều nhất dẫn đến khốn khổ, chính là con đường lạc Nguồn lạc Cội, lạc vào ác đạo, quỷ đạo hãy tỉnh tâm theo bước Tiên Đế về trời. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, của trần mượn rồi phải trả cho trần, khi chết có ai mang theo gì được đâu, cũng chỉ là hai bàn tay trắng, thậm chí cái thân xác Chúng Ta cũng chỉ là do Tinh Cha Huyết Mẹ tạo ra, linh hồn khi đầu thai đến, đâu có mang gì theo, khi linh hồn ra đi cũng phải bỏ lại tất cả, như thời Ông Bà Tiên Đế Chúng Ta khi về trời những gì của trần đều trả lại cho trần, chỉ mang theo trí tuệ và sự giác ngộ. Và con cháu Chúng Ta cũng thế những gì của trần đều phải trả lại cho trần. Hãy về trời, chỉ có về trời chúng ta mới thật sự tìm thấy hạnh phúc, hãy thức tỉnh, chỉ có thức tỉnh mới không bị mọi cám dỗ tấn công, những phiền não đeo bám không còn, linh hồn nhẹ nhõm mà bay về trời. Hãy theo bước Cha Ông, bước lên những đỉnh cao của hạnh phúc, đỉnh cao của sự làm chủ, làm chủ vũ trụ, làm chủ thiên luật, làm chủ linh hồn, làm chủ vận mệnh, làm chủ chân tâm chân tánh, làm chủ thiên đàng cực lạc. Đời sống phải tiến hóa đi lên, đó là chân lý, hãy loại bỏ những gì lạc hậu, không thể ở mãi trong cảnh khốn khổ, hãy vượt lên cảnh giới phàm tục, thành PHẬT, THÁNH, TIÊN, THẦN, CHÚA, từ cấp thấp tiến lần đến cấp cao. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Sanh tử chia ly là điều ai cũng lo sợ, nhưng có sợ cũng không sao tránh khỏi, vì sống trong trần gian bể khổ vô thường. Muốn thoát khỏi những cảnh lo sợ ấy, thì chỉ có một con đường duy nhất là về trời, và chỉ sống trên các cõi trời mới có sự an vui tự tại, dứt bỏ mọi gốc rễ tội lỗi. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Khi Trong Tâm người không tự dò xét hạnh kiểm lòng ham muốn quá mức dẫn đến tham lam tàn bạo, làm hại nhân loại anh em, cũng chính là làm hại chính bản thân mình, con người như thế còn mong gì về trời được nữa, con đường địa phủ đã hiện ra trước mắt, không muốn đi cũng không được, đó là lẽ đương nhiên không còn gì để bàn cải. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Khi lạc mất Cội Nguồn cũng chính là lúc buông thả để mình chạy theo dục vọng đắm say, trở thành nghiện ngập, lê bước trên đường sa đọa, con đường dẫn đến địa ngục, để rồi nhận lấy sự khốn khổ hàng nghìn năm, hàng vạn năm có khi đến hàng triệu năm. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Dù ở trần gian, hay các cõi thiên đàng mà rời xa Cội Nguồn thời nhất định sẽ lạc vào con đường tội lỗi. Hãy tỉnh ngộ không rời xa Cội Nguồn lìa bỏ tội ác, lìa bỏ dục lạc sa đọa nghiện ngập, con đường về trời, với những ai dục lạc sa đọa đã được loại bỏ, con đường thành PHẬT, THÁNH, TIÊN, THẦN, CHÚA, ở cấp cao, với ai như lá sen, nước đổ trôi luôn, giác ngộ là những ai đã quét sạch phiền não, làm chủ chân tâm chân tánh của mình, sống theo Thiên Ý của Đức Cha Trời. Dù ở trên trời hay ở trần gian. Bảo vệ chính nghĩa, loại bỏ cái ác là việc thường xuyên nên làm, sống vì nhân loại, sống vì đồng bào, đó là lối sống cao cả lối sống của đấng đại giác đại ngộ. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Dù ở trần gian, hay ở thiên đàng đừng làm những gì mà lương tâm mình không muốn, làm trái với lương tâm, chính là đang hủy diệt con đường tiến lên hạnh phúc của chính mình.
52 - Hỡi tất cả con cái, cháu chắt, chút chít, từ khi Ông Bà Tiên Đế tổ tổ tổ cùng vô số vô biên Ông Bà cao cao chi tổ về trời đến nay có hơn bốn trăm nghìn năm, một thời gian hết sức lâu xa, nhưng Ông Bà Tiên Đế tổ tổ tổ cùng vô số vô biên Ông Bà cao cao chi tổ chưa một lần trở lại trần gian. Vì sao lại có chuyện như thế? Vì trần gian địa cầu chỉ là cõi tạm, còn Thiên Đàng mới thật là chánh quê con người. Quê hương vĩnh hằng sống mãi an vui tự tại. Có lẽ Ông Bà Tiên Đế tổ tổ tổ, cũng như Ông Bà cao cao chi tổ còn mắc bận quá nhiều công việc lo xây dựng thiên đàng cực lạc, để cho nhân loại trần gian con cái, cháu chắt, chút chít Chúng Ta lên ở.
53 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, Chúng Ta là con cháu Tiên Rồng, con cái nhà trời, thời Thúng Ta phải theo trời về trời, đó cũng là hợp lẽ tự nhiên theo Cội theo Nguồn thì nhân loại con người Chúng Ta tươi cành tốt ngọn hưởng mãi phước lành không bao giờ hết. Về với Cội Nguồn chính là Trung chính là Hiếu, đánh mất cội nguồn rời xa cội nguồn, thì chúng ta sẽ bơ vơ lạc lõng chơi vơi, luân hồi đọa lạc không ngừng, con đường về trời là con đường tiến đến an lạc hạnh phúc, sống vĩnh hằng đoàn tụ không có sự chia ly, muốn gì có nấy, tưởng gì có nấy, sống trên sự giàu sang châu báu ngọc ngà, không như chốn trần gian. Vô thường khổ ải, Phải trải qua những cuộc chiến sanh tử, ngoài ý muốn của Chúng Ta, Yêu, Tinh, Quỷ dữ khi chúng đủ sức mạnh thì chúng trở lại chiến chinh với con người chúng sẽ gây ra không biết bao nhiêu sóng gió đại họa cho nhân loại con người.
54 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, chỉ cần đi chệch hướng rời xa Cội Nguồn thì coi như đi vào cảnh tối tăm. Lòng cuồng mê ham muốn sa vào con đường dục lạc Tà Giáo, thì khó mà về thiên đàng được nữa, tâm trí còn ác độc hiểm sâu làm hại con người thì khó mong siêu thoát linh hồn về trời, lòng dạ còn hẹp hòi tham lam tàn bạo tạo ra bao ác nghiệp bao phủ, thì đừng mong trở lại làm người, nói chi thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa làm chủ vũ trụ thấy được Cha Trời Mẹ Trời.
Đường về Trời thênh thang rộng mở
Ai muốn lên hãy lắng mà nghe
Dứt lìa trần thế muội mê
Theo chân Tiên Đế tựa kề Trời Cha
Mất Nguồn Cội Hồn sa biển khổ
Lạc Cội Nguồn vào bể U Minh
Thiên Đàng mất lối đi lên
Luân hồi sanh tử ức muôn vạn đời
Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít.
Hạnh phúc được ư, an lạc được ư, trần gian giả tạm vô thường chuyển đổi không lúc nào yên. Trần gian bể khổ, dục vọng nung đốt triền miên, sống trong vô thường, bao cái lo vây kín linh hồn, không về trời chẳng lẽ để linh hồn sa đọa xuống địa phủ. Hãy nhìn lại cuộc chiến với Yêu, Tinh, Quỷ dữ, lòng tham lam tàn bạo của chúng, luôn có dã tâm làm hại nhân loại con người, gây cho trần thế bao cơn sóng gió, lo âu phiền muộn, dầu rằng con người không muốn sự khổ vẫn cứ xảy ra, làm lành lánh dữ trong chốn trần ai cũng không sao tránh khỏi mang họa. Chốn trần gian là thế ấy, bao nghịch cảnh cứ bám lấy đời sống con người. Hãy rời bỏ trần gian mà về trời, theo bước tiên đế Cha Ông. CHA TRỜI MẸ TRỜI, sanh ra nhân loại con người, để con người thay thế cha trời mẹ trời, làm chủ vũ trụ, tạo lập lên cảnh giới thiên đàng cực lạc, cảnh giới không còn sự khốn khổ, không có Yêu, Tinh, Quỷ dữ lộng hành, không còn cảnh sợ hãi sanh già bệnh chết, và mọi sự khốn khổ khác, an vui tự tại. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Mong manh thay cho hạnh phúc giả tạm chốn trần gian, vô thường không tha, chiến tranh làm khổ, bạo tàn đàn áp. Khi Văn Hóa Cội Nguồn không còn sống mất bình đẳng, sống mất tự do, sống - độc quyền, độc tài, độc trị, cướp mất quyền sống, quyền tự do, quyền bình đẳng, quyền mưu cầu hạnh phúc, quyền tự do ngôn luận, quyền tự do bày tỏ, quyền tự nguyện và những quyền thiêng liêng cơ bản nhất của con người. Những ai tôn trọng yêu mến quyền công bằng, quyền bình đẳng, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc, quyền tự do ngôn luận, sống tự do, sống tự tại, sống an vui hạnh phúc thời hãy theo chân Ông Bà Tiên Đế tổ tổ tổ về trời. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. khốn khổ thay khi Chúng Ta đã lạc Cội lạc Nguồn, lạc bước Ông Cha, sống mãi trong U Minh đêm dài vô thường, chiến tranh chém giết, đau ốm, bệnh tật, tranh giành cấu xé đời sống con người. Nầy hỡi cháu con, con đường nào nhiều nhất dẫn đến khốn khổ, chính là con đường lạc Nguồn lạc Cội, lạc vào ác đạo, quỷ đạo hãy tỉnh tâm theo bước Tiên Đế về trời. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, của trần mượn rồi phải trả cho trần, khi chết có ai mang theo gì được đâu, cũng chỉ là hai bàn tay trắng, thậm chí cái thân xác Chúng Ta cũng chỉ là do Tinh Cha Huyết Mẹ tạo ra, linh hồn khi đầu thai đến, đâu có mang gì theo, khi linh hồn ra đi cũng phải bỏ lại tất cả, như thời Ông Bà Tiên Đế Chúng Ta khi về trời những gì của trần đều trả lại cho trần, chỉ mang theo trí tuệ và sự giác ngộ. Và con cháu Chúng Ta cũng thế những gì của trần đều phải trả lại cho trần. Hãy về trời, chỉ có về trời chúng ta mới thật sự tìm thấy hạnh phúc, hãy thức tỉnh, chỉ có thức tỉnh mới không bị mọi cám dỗ tấn công, những phiền não đeo bám không còn, linh hồn nhẹ nhõm mà bay về trời. Hãy theo bước Cha Ông, bước lên những đỉnh cao của hạnh phúc, đỉnh cao của sự làm chủ, làm chủ vũ trụ, làm chủ thiên luật, làm chủ linh hồn, làm chủ vận mệnh, làm chủ chân tâm chân tánh, làm chủ thiên đàng cực lạc. Đời sống phải tiến hóa đi lên, đó là chân lý, hãy loại bỏ những gì lạc hậu, không thể ở mãi trong cảnh khốn khổ, hãy vượt lên cảnh giới phàm tục, thành PHẬT, THÁNH, TIÊN, THẦN, CHÚA, từ cấp thấp tiến lần đến cấp cao. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Sanh tử chia ly là điều ai cũng lo sợ, nhưng có sợ cũng không sao tránh khỏi, vì sống trong trần gian bể khổ vô thường. Muốn thoát khỏi những cảnh lo sợ ấy, thì chỉ có một con đường duy nhất là về trời, và chỉ sống trên các cõi trời mới có sự an vui tự tại, dứt bỏ mọi gốc rễ tội lỗi. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Khi Trong Tâm người không tự dò xét hạnh kiểm lòng ham muốn quá mức dẫn đến tham lam tàn bạo, làm hại nhân loại anh em, cũng chính là làm hại chính bản thân mình, con người như thế còn mong gì về trời được nữa, con đường địa phủ đã hiện ra trước mắt, không muốn đi cũng không được, đó là lẽ đương nhiên không còn gì để bàn cải. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Khi lạc mất Cội Nguồn cũng chính là lúc buông thả để mình chạy theo dục vọng đắm say, trở thành nghiện ngập, lê bước trên đường sa đọa, con đường dẫn đến địa ngục, để rồi nhận lấy sự khốn khổ hàng nghìn năm, hàng vạn năm có khi đến hàng triệu năm. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Dù ở trần gian, hay các cõi thiên đàng mà rời xa Cội Nguồn thời nhất định sẽ lạc vào con đường tội lỗi. Hãy tỉnh ngộ không rời xa Cội Nguồn lìa bỏ tội ác, lìa bỏ dục lạc sa đọa nghiện ngập, con đường về trời, với những ai dục lạc sa đọa đã được loại bỏ, con đường thành PHẬT, THÁNH, TIÊN, THẦN, CHÚA, ở cấp cao, với ai như lá sen, nước đổ trôi luôn, giác ngộ là những ai đã quét sạch phiền não, làm chủ chân tâm chân tánh của mình, sống theo Thiên Ý của Đức Cha Trời. Dù ở trên trời hay ở trần gian. Bảo vệ chính nghĩa, loại bỏ cái ác là việc thường xuyên nên làm, sống vì nhân loại, sống vì đồng bào, đó là lối sống cao cả lối sống của đấng đại giác đại ngộ. Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít. Dù ở trần gian, hay ở thiên đàng đừng làm những gì mà lương tâm mình không muốn, làm trái với lương tâm, chính là đang hủy diệt con đường tiến lên hạnh phúc của chính mình.